Một phần đáng kể của sự sụt giảm của giá dầu năm ngoái đã bị thúc đẩy bởi những lo ngại về mức sản xuất tăng cao của Iran. Với các biện pháp trừng phạt hạt nhân vào lúc đó, Iran đã buộc phải cắt bớt đáng kể sản lượng do thiếu người mua. Một khi những biện pháp trừng phạt biến mất do hiệp ước hạt nhân của Iran, nước này đã bắt đầu chuẩn bị xuất khẩu dầu thô ồ ạt. Kết quả đó khiến nhà đầu tư hoảng sợ và dẫn đến việc giá dầu giảm đáng kể.
Các nhà phân tích đã trấn an thị trường rằng Iran sẽ mất một vài năm để có được sản xuất trở lại mức trước khi bị cấm vận. Hầu như tất cả các kiến thức thông thường này đã hóa ra là vô cùng sai lầm.
Sản xuất dầu của Iran đã hồi phục nhanh hơn nhiều so với nhiều nhà phân tích từng dự đoán. Tại thời điểm này, Iran đang gần như phục hồi lại mức sản xuất trước cấm vận.
Kết quả là cóthể là sẽ có rất ít thô tăng cường sẽ được đưa vào khai thác từ Iran. Đất nước này đang khai thác nhanh nhất có thể, và thẳng thắn chương trình xuất khẩu sau cấm vận của Iran đang có được sự thành công tốt thiểu. Một lần nữa, đây là lời cảnh báo với các kiến thức thông thường cho rằng sản xuất của Iran sẽ có một tác động đáng kể đến thị phần của các nhà sản xuất dầu lớn khác. Đây có lẽ là một phần lớn những gì đã thúc đẩy bình luận của Saudi Arabia cho rằng cung thừa dầu đang biến mất.
Iran tin rằng nó có thể tăng sản xuất từ 3,5 triệu thùng dầu mỗi ngày trong tháng Năm lên 4,8 thùng dầu mỗi ngày đến năm 2021, nhưng để làm được điều đó Tehran cần 70 tỷ usd vốn nước ngoài để đạt được mục tiêu.
Thực tế là vốn có lẽ sẽ không đến với khối lượng mà Iran cần. Trung Quốc đang có vấn đề riêng của mình cần phải giải quyết, và châu Âu vẫn còn rất thận trọng việc nối lại hoạt động với Iran. EIA nghĩ rằng trường hợp kịch bản sản xuất tốt nhất cho Iran là 4,1 triệu thùng dầu mỗi ngày và đó là với giả định của EIA cho rằng Iran có được nguồn vốn và công nghệ nước ngoài, và biện pháp trừng phạt không tái áp đặt vào Iran - một khả năng chính trị không thể được loại trừ.
Việc sản xuất chậm lại từ Iran đang tác động lên sản lượng dầu thô của OPEC cùng với gián đoạn và các vấn đề tại các nước thành viên OPEC khác. sản lượng của OPEC đã giảm nhẹ trong tháng Năm và có thể giảm nữa cho tháng Sáu.
Về cơ bản, mặc dù Iran có những vấn đề khác khi nói đến sản xuất. Hoạt động thu mua của châu Âu như vẫn còn thua xa so với mức đã mua trước cấm vận. Italy, một trong những khách hàng tốt nhất của Iran ở châu Âu, đã mất hơn 5 tháng để chấp nhận lô hàng đầu tiên của Iran của nước này, trong khi thua mua của Tây Ban Nha và Hy Lạp cũng vẫn thấp hơn nhiều so mức trước cấm vận.
Thay vào đó, dầu thô của Iran là chủ yếu được bán cho các nước châu Á - Trung Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản và Hàn Quốc. Vấn đề đối với Iran là những khách hàng đó thường sẽ tiết kiệm hơn và có lẽ khiến cho thỏa thuận mua bán khó khăn hơn so với người mua công ty ở châu Âu. Trong khi Trung Quốc và Ấn Độ có nhà máy lọc dầu tư nhân, thực tế là sự can thiệp của nhà nước trong cả hai nền kinh tế có nghĩa rằng Iran đang thực sự đàm phán về giá dầu với nước khác. Và những nước đó sẽ vui vẻ mua dầu thô ở nơi khác nếu Iran không sẵn sàng đầu hàng về giá cả.
Nhìn chung, vấn đề chủ chốt đối với nhà đầu tư dầu là các mối đe dọa của Iran có lẽ được cường điệu hóa. Không có dấu hiệu cho thấy Iran có khả năng duy trì việc đẩy mạnh sản xuất và với giá dầu ở mức thấp, Iran có lẽ sẽ mất đi lợi thế nếu nước này không đủ khả năng nhượng bộ giá cả để giành lấy thị phần từ khách hàng hiện có.
Sản xuất dầu của Iran đã hồi phục nhanh hơn nhiều so với nhiều nhà phân tích từng dự đoán. Tại thời điểm này, Iran đang gần như phục hồi lại mức sản xuất trước cấm vận.
Kết quả là cóthể là sẽ có rất ít thô tăng cường sẽ được đưa vào khai thác từ Iran. Đất nước này đang khai thác nhanh nhất có thể, và thẳng thắn chương trình xuất khẩu sau cấm vận của Iran đang có được sự thành công tốt thiểu. Một lần nữa, đây là lời cảnh báo với các kiến thức thông thường cho rằng sản xuất của Iran sẽ có một tác động đáng kể đến thị phần của các nhà sản xuất dầu lớn khác. Đây có lẽ là một phần lớn những gì đã thúc đẩy bình luận của Saudi Arabia cho rằng cung thừa dầu đang biến mất.
Iran tin rằng nó có thể tăng sản xuất từ 3,5 triệu thùng dầu mỗi ngày trong tháng Năm lên 4,8 thùng dầu mỗi ngày đến năm 2021, nhưng để làm được điều đó Tehran cần 70 tỷ usd vốn nước ngoài để đạt được mục tiêu.
Việc sản xuất chậm lại từ Iran đang tác động lên sản lượng dầu thô của OPEC cùng với gián đoạn và các vấn đề tại các nước thành viên OPEC khác. sản lượng của OPEC đã giảm nhẹ trong tháng Năm và có thể giảm nữa cho tháng Sáu.
Về cơ bản, mặc dù Iran có những vấn đề khác khi nói đến sản xuất. Hoạt động thu mua của châu Âu như vẫn còn thua xa so với mức đã mua trước cấm vận. Italy, một trong những khách hàng tốt nhất của Iran ở châu Âu, đã mất hơn 5 tháng để chấp nhận lô hàng đầu tiên của Iran của nước này, trong khi thua mua của Tây Ban Nha và Hy Lạp cũng vẫn thấp hơn nhiều so mức trước cấm vận.
Thay vào đó, dầu thô của Iran là chủ yếu được bán cho các nước châu Á - Trung Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản và Hàn Quốc. Vấn đề đối với Iran là những khách hàng đó thường sẽ tiết kiệm hơn và có lẽ khiến cho thỏa thuận mua bán khó khăn hơn so với người mua công ty ở châu Âu. Trong khi Trung Quốc và Ấn Độ có nhà máy lọc dầu tư nhân, thực tế là sự can thiệp của nhà nước trong cả hai nền kinh tế có nghĩa rằng Iran đang thực sự đàm phán về giá dầu với nước khác. Và những nước đó sẽ vui vẻ mua dầu thô ở nơi khác nếu Iran không sẵn sàng đầu hàng về giá cả.
Nhìn chung, vấn đề chủ chốt đối với nhà đầu tư dầu là các mối đe dọa của Iran có lẽ được cường điệu hóa. Không có dấu hiệu cho thấy Iran có khả năng duy trì việc đẩy mạnh sản xuất và với giá dầu ở mức thấp, Iran có lẽ sẽ mất đi lợi thế nếu nước này không đủ khả năng nhượng bộ giá cả để giành lấy thị phần từ khách hàng hiện có.
Nguồn: xangdau.net/Oilprice.com, Michael McDonald
Relate Threads