Để tôi kể bạn nghe tuổi trẻ của mình...

Oil Gas Vietnam

Administrator
Thành viên BQT
Rời cánh cổng đại học, tôi mang theo mình thật nhiều ước vọng, thật nhiều ước mơ. Viễn cảnh trong tôi là sau khi tốt nghiệp sẽ chiều chuộng bản thân đi du lịch thật nhiều, quen những người bạn mới, tìm một công việc phù hợp và hùn vốn kinh doanh cùng chúng bạn. Bức tranh của tôi phiêu lưu vậy đó.

Vậy mà…nó chẳng xảy ra như tôi mong muốn. Tôi nộp hồ sơ tuyển dụng cho PVE và được phỏng vấn qua dự án tại Malay. Tôi cũng háo hức lắm, một cô gái thích trải nghiệm và phiêu lưu, làm việc tại nước ngoài thì còn gì bằng. Và tôi lại vẽ cho mình một viễn cảnh thật đẹp cho cuộc sống sắp tới của mình tại nước ngoài.

PVE2.jpg

Và rồi cuối tháng 8, khi cái nắng ngoài Bắc còn gay gắt lắm, lòng vẫn còn vấn vương tiếng ve gọi hè, tôi xách ba lô rời xa vòng tay của Mẹ, của Ông Bà, chuẩn bị tâm lý đương đầu với cuộc sống mới.

Trái hẳn với suy nghĩ của tôi, đúng là chưa có nhiều kinh nghiệm đi đánh trận dự án, tôi hoàn toàn bất ngờ với một thị trấn heo hút, một đất nước với đạo giáo khác lạ và một môi trường làm việc mà đối với tôi non nớt lúc đó thật sự là quá khắc nghiệt. Lo lắng, áp lực là tất cả cảm giác của tôi lúc đó, gồng mình và cố gắng là tất cả những gì tôi có thể làm. Có những lúc muốn buông xuôi, muốn trở về với gia đình và bè bạn, trở về với cuộc sống nơi đô thị phồn hoa, với những buổi lê la hàng quán, với cuộc sống xinh đẹp của một cô gái đang ở độ tuổi đẹp nhất đời mình.

Phải nói tôi cảm phục những ý trí sắt đá của chị em nơi công trường nắng gió này, tôi cảm động trước những cố gẳng không ngừng nghỉ của các anh khi xung quanh chỉ là sắt và thép, tôi bị háo hức bởi những người trẻ đang chiến đấu từng ngày, sát cánh cùng công ty vươn ra biển lớn. Và đó là tất cả động lực để tôi tiến lên, để tuổi trẻ của tôi trở nên thật mạnh mẽ và không ngừng cố gắng.

PVE.jpg

Với chúng tôi, sau giờ làm việc sẽ chẳng được dạo phố, được lượn lờ với bạn bè, mà chỉ có những bữa tối quây quần, anh em tụ tập, “chém gió” về Nhà cung cấp, về mấy vụ việc trong site, bàn bạc cuối tuần tập chung đi biển. Chỉ vậy thôi đó, ngày này qua ngày khác, nếu nghe vậy chắc chắn bạn sẽ nghĩ cuộc sống của chúng tôi chắc hẳn tẻ nhạt lắm. Nhưng chúng tôi lại thấy vui vì xa gia đình nhỏ, chúng tôi được trưởng thành trong đại gia đình lớn, chẳng sân si về vật chất, chúng tôi thương nhau như chính người thân trong nhà mình.

Cuộc sống công trường chẳng bao giờ là hết khó nhọc, thức khuya dậy sớm và một ngày phải chạy tới chạy lui biết bao nhiêu việc chỉ với khát khao thực hiện công việc thật tốt, hỗ trợ Ban dự án thật tốt và thiết lập một quy trình tốt cho một bộ máy công ty hoạt động hiệu quả. Đánh trận nước ngoài với những tiền bối có kinh nghiệm đã khó, đối với những người trẻ như tôi còn khó gấp vạn nhưng có lẽ chúng tôi – những người trẻ PVE lại lợi thế hơn tiền bối là sức trẻ, là sự háo hức, là lòng quyết tâm. Ý nghĩa lắm khi bạn cảm nhận được mình đang trưởng thành hằng ngày, hạnh phúc lắm khi tuổi trẻ của bạn đang nỗ lực cùng tạo nên dấu mốc cho PVE trên trường quốc tế và tự hào lắm khi sức trẻ của bạn đang đưa Việt Nam khắc tên đậm hơn và sóng vai cùng các nước bạn,

Nhìn công trình của chúng tôi càng ngày càng lớn mạnh, những giọt mồ hôi thấm đẫm từng ngày, những nỗ lực không ngừng nghỉ, và nếu được so sánh tôi ngày đó và tôi bây giờ, tôi tự hào vì tuổi trẻ của mình đã cống hiến như thế, không ngừng nghỉ và không mệt mỏi. Và nếu sau này nhìn lại tôi nghĩ mình sẽ mỉm cười thật hạnh phúc và vẫy chào cô bạn tuổi trẻ đầy nhiệt huyết.

“Tuổi xuân ấy tôi chỉ có một
Muốn sống sao cho thỏa sức mình
Vươn tới biển xa đầy khí thế
Rạo rực một lòng sức trẻ ơi
Những tháng năm ấy đầy ý nghĩa
Tuổi trẻ tôi đi xây đắp những công trình”
Tự hào những cô gái công trường Rapid!

Tự hào sức trẻ PVE!​
Nguyễn Thị Mỹ Linh
Bản tin PVE​
 

Việc làm nổi bật

Top